Mới đây, nhạc sĩ Huỳnh Hiền chính thức ra mắt H2 Music — một không gian biểu diễn và thu hình chuyên nghiệp tại TP.HCM, đánh dấu bước ngoặt lớn trên hành trình sáng tạo. Trong cuộc trò chuyện cởi mở, anh đã chia sẻ những câu chuyện chưa từng kể về quá khứ, lý do xây dựng H2 Music, và triết lý “âm nhạc phải đến từ trái tim”.

     

    - Điều gì đã gieo mầm âm nhạc trong anh từ thuở nhỏ, giữa vùng đất Tây Ninh nắng gió?

    - Tôi sinh ra năm 1975 tại Trung ương Cục miền Nam, lớn lên ở Tây Ninh. Âm nhạc đến với tôi rất tự nhiên — giống như hơi thở vậy. Khi mới 9 tuổi, tôi tham gia sinh hoạt ở nhà văn hóa, đến 11 tuổi đã bắt đầu biểu diễn. 16 tuổi, tôi vào đội văn nghệ Bưu điện Tây Ninh, đi diễn khắp nơi, nhận giải thưởng liên tỉnh. Những năm tháng đó đã rèn giũa tôi từ niềm vui đơn giản trở thành một tình yêu lớn không thể tách rời.

    - Anh đã quyết định rời quê lên Sài Gòn như thế nào? Có phải vì mong muốn chạm đến "giấc mơ lớn"?

    - Đúng vậy. Năm 25 tuổi, tôi được cử học bổ túc ở Cao đẳng Nhạc Họa TP.HCM. Thành phố này như một sân khấu khổng lồ, mỗi góc phố đều có thể trở thành nguồn cảm hứng. Tôi tham gia các đoàn ca nhạc chuyên nghiệp, được học hỏi, va chạm và dần hiểu sâu hơn về giá trị của sự chuyên nghiệp, tinh thần sáng tạo và khát khao đổi mới.

     

    - Điều gì khiến anh quyết tâm đầu tư gần 2 tỷ đồng để xây dựng H2 Music?

    - Vì tôi muốn tạo một sân khấu đúng nghĩa cho nghệ sĩ — nơi họ có thể “sống” với bài hát chứ không chỉ “diễn”. Tôi cùng vợ, ca sĩ Mai Yến Chi, mong muốn xây dựng một không gian mà mọi thứ đều chân thật: âm thanh, ánh sáng, ban nhạc, cảm xúc...

    Tôi tin rằng âm nhạc thật sự phải chạm được trái tim, không bị che giấu sau lớp kỹ xảo hay chỉnh sửa phòng thu. H2 Music ra đời để chứng minh điều đó.

    - H2 Music khác gì so với những sân khấu hiện nay?

    - Khác biệt lớn nhất là chúng tôi tôn trọng tối đa cảm xúc thật của nghệ sĩ. Tôi muốn khán giả nghe được hơi thở, những run rẩy hay thậm chí là vỡ giọng, vì đó chính là con người thật của họ.

    Chúng tôi đầu tư thiết bị hiện đại, nhưng không để “làm đẹp” giả tạo mà để hỗ trợ nghệ sĩ tự do thể hiện. Bên cạnh đó, có cả những nghệ nhân nhạc cụ dân tộc, giúp màu sắc biểu diễn đa dạng và sâu sắc hơn.

     

    - Anh có thể chia sẻ cảm xúc về đêm diễn mở màn cùng ca sĩ Trang Anh Thơ?

    Đó là một đêm rất đặc biệt. Trang Anh Thơ cùng các nghệ sĩ như Randy, Thùy Dương, Lê Kiều Nhung... đã tạo nên không khí ấm áp và tràn đầy cảm xúc. Khán giả nói với tôi rằng họ “được nghe lại giọng hát thật, không qua lớp phấn son kỹ thuật”. Với tôi, đó là thành công lớn nhất.

    Chính Trang Anh Thơ cũng đã đồng cảm khi phát biểu: "Tôi không ngờ khán giả vẫn yêu thương mình đến vậy sau 7 năm vắng bóng. Trở lại với sân khấu H2 Music do nhạc sĩ Huỳnh Hiền đảm trách, tôi như được sống lại tuổi trẻ, không còn ồn ào, chỉ còn âm nhạc và cảm xúc".

    - Nhìn lại hành trình sáng tác, anh tự hào nhất điều gì?

    - Tôi bắt đầu sáng tác chuyên nghiệp từ 32 tuổi. Hơn 80 ca khúc đã ra đời, được nhiều ca sĩ nổi tiếng thể hiện như Lâm Hùng, Lâm Chấn Huy, Quách Tuấn Du, Nhật Kim Anh, Vĩnh Thiên Kim...

    Có những bài hát mà đến giờ tôi vẫn nhớ nguyên cảm xúc khi viết: Chuyện Hai Mùa Chim Cúm Núm, Hoa Bần Nở Muộn, Tiếng Gọi Miền Tây, Chỉ Có Mẹ Mà Thôi, Ai Mua Hai Chữ Sinh Thành... Tôi thấy hạnh phúc nhất khi bài hát của mình trở thành kỷ niệm của người khác.

     

    - Ngoài sáng tác, anh còn là người đứng sau nhiều dự án MV, nhạc phim… Tại sao anh vẫn nhận vai trò "thầm lặng"?

    - Vì tôi muốn nghệ sĩ được tỏa sáng. Tôi hỗ trợ sản xuất, phối khí, dựng MV, phim ca nhạc như Chuyện Tình Trên Facebook, Giải Cứu Tiểu Thư, Teen Vọng Cổ... nhưng tên tôi không quan trọng. Điều quan trọng nhất là sản phẩm phải chân thành, tử tế. Dù âm thầm, nhưng tôi tin khán giả sẽ cảm nhận được.

    - Anh kỳ vọng gì vào tương lai của H2 Music

    - Tôi kỳ vọng H2 Music sẽ trở thành nơi nghệ sĩ tìm về cảm xúc thật, và khán giả được thưởng thức âm nhạc nguyên bản, không giả dối. Tôi tin rằng, dù công nghệ phát triển thế nào, cuối cùng, con người vẫn luôn khao khát những gì chân thật nhất. Tôi muốn cùng mọi người giữ lại phần "hồn" đó của âm nhạc Việt.

    - Cảm ơn anh đã chia sẻ.

    Hương Lữ