“Hai Muối” gây chú ý đối với tôi ngay từ những ngày đầu khi dự án phim được công bố. Những gì tôi nhìn thấy lúc đó là tạo hình nhân vật ấn tượng của diễn  viên điện ảnh Quyền Linh sau gần 20 năm vắng bóng trên màn ảnh rộng. Trên poster, hình ảnh một “Hai Muối” phong trần với nét trũng sâu của đôi mắt như biết nói, hằn in những khắc khổ của diêm dân khiến tôi tin lần xuất hiện này của Quyền Linh thật sự đáng giá. Chỉ có thể là Quyền Linh, chứ không phải một ai khác là ứng cử viên tốt nhất cho nhân vật người cha trong “Hai Muối”, tôi thầm nghĩ và tin như thế.

Ngày phim chuẩn bị ra mắt, tôi đặt ngay vé mua trước để được xem bộ phim đáng mong ngóng của mình. Tôi háo hức vì bộ phim ấy ngoài ghi dấu sự tái xuất của nam tài tử Quyền Linh còn có sự xuất hiện của NSND Hồng Vân, NSND Việt Anh, NSƯT Công Ninh, Minh Luân, Trần Kim Hải, Huỳnh Bảo Ngọc, Tú Trí, Năm Chà,… Hơn thế nữa, tôi cũng tò mò trước sự kết hợp lần này của Đạo diễn Vũ Thành Vinh và Quyền Linh, những người từng được đào tạo từ chiếc nôi trường Nghệ thuật Sân khấu 2, nay là Đại học Sân khấu – Điện ảnh TPHCM.

 

Hai Muối – Một bộ phim tử tế, ấm áp về tình cha con

Hai Muối kể câu chuyện về một gia đình diêm dân sống ở ấp đảo Thiềng Liềng, xa cách với đất liền. Ở đó có một ông bố vô cùng thương con, quyết định ở vậy sau khi vợ mất và sống bằng nghề làm muối, đối diện với nhiều khó khăn, thử thách. Người cha dù bao lam lũ vẫn luôn muốn dành cho con những tình cảm quan tâm, bảo bọc. Ngược lại, đứa con bẻ bỏng một ngày đủ lông đủ cách chỉ muốn vụt bay, vượt lên trên những cánh đồng muối trắng mênh mông, để cho cha mình không còn khổ. Yêu thương mà giấu nhẹm. Quan tâm mà chỉ muốn giấu kín ở trong lòng…

Chuyện của “Hai Muối” không quá nhiều bất ngờ, kịch tính nhưng đầy ấm áp và tử tế, cuốn hút đến kỳ lạ. Có lẽ vì nó được giao cho những diễn viên không chỉ giỏi nghề mà còn thẩm thấu về tâm lý cùng tính cách của nhân vật.

 

Đó là một Hai Muối của Quyền Linh cần cù, lam lũ, yêu công việc làm muối như chính sinh mệnh của mình. Người đàn ông ấy yêu những hạt muối, dù mặn, nhưng luôn tin nó sẽ tạo ra những vị ngọt cho cuộc đời. Trong vai diễn này, Quyền Linh không dùng nhiều về kỹ thuật diễn xuất mà tập trung vào cảm xúc và cách biểu hiện của ánh mắt, tinh tế nhưng cũng vô cùng tiết chế. Nhờ vậy mà nhân vật do anh hóa thân khiến khán giả hoàn toàn tin, cảm động với từng cử chỉ, hành động. Ở nhiều phân đoạn, sự dung dị và mộc mạc trong cách diễn đầy cảm xúc của Quyền Linh về sự hy sinh và tình thương dành cho con đã khiến nhiều khán giả lặng rơi nước mắt.

Trong vai con gái của “Hai Muối”, Huỳnh Bảo Ngọc vừa đủ tròn vai, giữ nhịp tung hứng để cho mọi thứ diễn ra đúng như diễn biến câu chuyện. Tuy không nhiều bứt phá, nhưng lần đầu chạm ngõ điện ảnh, cô gái quê Cần Thơ đã biết cách nuôi dưỡng cảm xúc để khán giả tin cô là nhân vật thật sự, nhất là ở những trường đoạn diễn chung cùng với Quyền Linh và nhân vật người hàng xóm do NSND Hồng Vân đóng.

 

Lúc đầu khi chưa xem phim, tôi không hình dung vai người hàng xóm của cha con Hai Muối lại mang dấu ấn và “ghi điểm” đến như vậy. Những cử chỉ quan tâm, cách bộc lộ cảm xúc rụt rè và đầy e ấp của “tình già” được NSND Hồng Vân thể hiện duyên dáng đến mức mỗi lần cô xuất hiện, xung quanh nhiều khán giả không nén được tiếng cười và vỗ tay tán thưởng. Bộ 3 nhân vật như đại diện cho hình ảnh của người dân ấp đảo Thiềng Liềng khiến người xem thích thú vì sự dung dị và mộc mạc.

Xem phim “Hai Muối”, có những trường đoạn khiến người xem lặng đi và vỡ òa. Vì đâu đó trong phim, người xem dễ dàng bắt gặp chính mình hoặc hình ảnh của người cha – ngọn núi vời vợi của cuộc đời. Nhiều khán giả xung quanh tôi, sau khi xem phim về, họ đã không ngại tiếc lời khi nhận xét rằng đây là bộ phim tử tế, ấm áp và chân thật về tình người. “Nó giống như một bản bolero mộc mạc, chân tình, mượt mà và da diết. Một bản bolero bình dân một cách lịch lãm”, như nhận xét của Nhà sản xuất – Quay phim nổi tiếng Trinh Hoan đã viết trên Facebook.

Nghệ thuật kể chuyện của Hai Muối có gì đặc sắc?

Tôi có thói quen xem phim không chỉ bám theo mỗi nội dung. Điều tôi quan tâm đến một tác phẩm điện ảnh đó là cách đạo diễn đang kể câu chuyện ấy như thế nào, bằng thủ pháp gì. Ngoài diễn xuất của các diễn viên như ở trên đã phân tích, đã có nhiều dấu ấn và vừa vặn tác phẩm, tôi còn thích cách kể tuyến tính, chuẩn chỉnh chính tả với những khung hình đẹp và chặt chẽ cùng lối dựng song song nhưng lại tương phản hình ảnh giúp bật lên thông điệp và nhịp phim vì thế cũng  trở nên sinh động, hấp dẫn. Phim vì thế cũng có điểm sáng, buồn nhưng không bế tắc hoặc bi lụy.

Phim cũng có nhiều đại cảnh khiến người xem thích thú, không thể rời mắt. Đó là những đại cảnh làm muối hoặc thu hoạch muối với những đụn muối chất cao lóng lánh dưới ánh sáng Mặt Trời; là cảnh người hàng xóm phơi cá dứa – một loại đặc sản nổi tiếng của vùng đất Thiềng Liềng,… Xem phim về, tôi nhớ mãi hình ảnh thất thần của ông Hai khi chạy băng đồng về nhà nhìn cảnh kho chứa muối bị đốt, phá hoại bởi con người và cảnh ông thẫn thờ ngồi trên bờ ruộng dưới màn mưa để nhìn mưa bão nuốt trọn bao mồ hôi công sức. Cảnh ấy vừa buồn mà vừa đẹp, đến mức ám ảnh.

 

Với “Hai Muối”, tôi đặc biệt thích cách đạo diễn không quên vật bất ly thân cho nhân vật. Đó là hạt muối từ cánh đồng được đưa lên nhà chứa muối, đến bên hè rồi vào trong căn nhà nhỏ trước khi nó được đưa vào chiếc túi vải của người cha tự tay may lấy trao con. Hình ảnh ông Hai Muối nhét túi vải đựng muối vào trong ba lô – hành trang, trước khi trao con khiến tôi thật sự xúc động. Vật bất ly thân ấy đã khiến tôi vỡ òa, chực khóc khi trên phim xuất hiện hình ảnh người cha cầm túi vải chứa muối trên tay. Từng hạt muối trắng phau năm xưa lúc này đã không còn đậm vị mồ hôi nữa mà đã có màu đỏ vị máu.

Sau khi may mắn được xem suất chiếu sớm của “Hai Muối”, tôi được bạn bè hỏi thăm rằng phim có hay không. Tôi không vội trả lời ngay vào câu hỏi mà bảo rằng tôi đã đặt mua vé xem phim tại rạp trước đó và đến giờ phút này, tôi vẫn cảm thấy không hề tiếc một chút nào về thời gian và tiền bạc để tiếp tục ra rạp xem đi, xem lại bộ phim “Hai Muối” thêm vài lần nữa. Là vì phim tử tế và được làm bởi những người nghệ sĩ có tâm, có tầm, xứng đáng nhận được sự cổ vũ, yêu mến.

Theo Trương Quốc Phong/ hotstar.vn