Ca sĩ Trường Linh chia sẻ: “Về quê không chỉ để hát, mà để sống thật với trái tim". Có những cuộc trở về không chỉ để hát, mà để tìm lại chính mình, ôm trọn bạn bè, đồng nghiệp, và những kỷ niệm đã thành máu thịt. Trường Linh vẫn mộc mạc, vẫn tình như thuở ban đầu.

    Vợ chồng ca sĩ Trường Linh tại Thảo Nguyên Xanh Quận 9.

    Ngày ấy người ta thấy người đàn ông với vóc dáng đại gia, miệng luôn nở nụ cười với người đối diện. Bên cạnh anh, luôn có một người phụ nữ tên Mai, bà xã anh là người đằm thắm dịu dàng, luôn tất bật các công việc lớn nhỏ trong đoàn phim như bao bọc, phụ giúp anh từng việc để buổi quay hình MV trong ngày trở về quê hương được chỉnh chu nhất.

    Trường Linh bước ra phim trường ở Quận 9 là một cao nguyên xanh như một Đà Lạt có ao hồ kiểu thung lủng tình yêu, có rừng thông xanh mượt, như gợi nhớ một chuyện tình đẹp năm nào của cái thời thanh niên mà nay anh đã là một lão niên lục tuần. Anh đến đây không phải để biểu diễn như bao lần lên sân khấu, mà anh đến như một người con xa xứ trở về, mang theo tất cả thương nhớ dồn nén trong từng câu hát. Ở phía hàng thông xanh, tiếng lão gia nhạc sĩ Thái Ngọc Sơn trong tư cách là một đạo diễn đã liên tục í ới như thúc giục mọi người hãy nhanh lên, hãy tập trung cho cảnh quay đầu tiên. Ai cũng tươi cười hớn hở trong từng công việc của mình, tất cả như hòa quyện thành một ê kíp chuyên nghiệp để tiếng hát của Trường Linh cất lên trong từng giai điệu ngọt ngào, sâu lắng…

    Một cảnh quay của ca sĩ Trường Linh tại Việt Nam.

    Giữa bối cảnh thị trường nhạc Việt ngày càng cạnh tranh, Trường Linh chọn cách trở về quê để khẳng định bản sắc riêng. Anh không chạy theo trào lưu, không ồn ào, mà kiên định với dòng nhạc tình trữ tình, gần gũi. Chính điều đó đã giúp anh ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả từ trước đến nay.

    Ca sĩ Trường Linh và nhạc sĩ Thái Ngọc Sơn.

    Trong những lần trò chuyện dọc đường, nhạc sĩ Thái Ngọc Sơn hay nói về Trường Linh như một người anh em hiền lành, chân chất. “Linh hát không phô trương, nhưng nghe rồi thì thương lắm, nhớ lắm”, ông Sơn cười bảo. Có lẽ chính cái tình mộc mạc đó đã níu chân Linh trở lại quê nhà, để hát cho những người thân yêu và đồng nghiệp biết nhau chỉ qua một thời gian ngắn ngủi.

    Ngày trở về, Trường Linh không chỉ mang giọng hát mà còn mang theo bao kỷ niệm cũ. Từ buổi tập cùng nhạc sĩ Sơn, đến những buổi café cơm trưa qua tiếng cười rôm rả trong một không gian ấm cúng thân tình. Cứ mỗi lần kết thúc buổi tâm giao, anh luôn bắt tay siết chặt từng anh em như muốn nói: “Về quê lần này, tôi thấy như về lại tuổi 20”.

    Trường Linh trong lần song ca cùng ca sĩ Hương Lan ở hải ngoại.

    Hậu trường cảnh quay là cả một thế giới riêng. Mọi người quây quần bên nhau, chuẩn bị trang phục, chỉnh từng nốt nhạc, nhắc nhau câu hát, miếng diễn. Diễn viên Trường Phú, hoa khôi Mai Hải Anh… với tư cách là em, đồng nghiệp không chỉ là người diễn chung lần này, mà họ như anh em một nhà, cùng động viên nhau nét diễn, rồi cười la rộn ràng trong suốt buổi quay, với anh đây là những kỷ niệm giản đơn nhưng vô cùng ấm áp. Họ cùng chia nhau từng tô phở, từng ly sinh tố, café… rôm rã với nhau những câu chuyện rất đời…

     

    Dù là ông chủ của một trang trại rộng lớn hàng trăm hetta ở xứ người, Trường Linh vẫn tôn trọng từng người bạn nhỏ. Anh luôn nhỏ nhẹ với từng người, ôm từng cái ôm, nắm từng bàn tay những người mới quen, cứ xem nhau như người thân từ lâu lắm.

    Bạn bè, đồng nghiệp yêu mến Trường Linh không chỉ vì giọng hát mà còn vì cái tình anh trao đi. Anh luôn sống hết mình, không toan tính, không sân si. Mỗi lần cất lên tiếng hát, anh không nghĩ mình phải “tỏa sáng” mà chỉ muốn kể một câu chuyện bằng giọng hát, để mọi người cùng cảm, cùng khóc, cùng cười.

     

    Giữa thị trường âm nhạc ồn ào, Trường Linh vẫn giữ riêng cho mình góc nhỏ đầy bình yên: hát bằng trái tim, sống bằng tình người. Và ở quê nhà, giữa vòng tay bạn bè, đồng nghiệp và người thân, anh vẫn là Trường Linh ngày nào — một người nghệ sĩ hát nhạc tình, sống thật và yêu thật.

    Nguồn: Phong Cách Nghệ Thuật